TÂM SỰ
Ngọc Ngà - Lớp A16-03
Ngôi trường thân yêu đã qua bao năm
Các thế hệ qua đi, thầy cô thêm tuổi tác
Vẫn còn đó những gì mộc mạc
Nét dịu hiền trên gương mặt thầy cô
Lớp lớp ra đi xây dựng cơ đồ
Bục giảng ấy thầy ngại gì mưa nắng
Những sáng đông gió lùa qua khe cửa
Những trưa hè thánh thót giọt mồ hôi
Lưu lại đó ánh mắt đôi môi
Tạm biệt thầy cô đi xây cuộc sống
Cũng không ít tri thức nào trống, hổng
Cho cô thầy thêm suy nghĩ buồn lo
Ngày hôm nay và lại ngày mai
Trường kinh tế cái tên còn đấy
Khi già dặn thêm ngoảnh về em thấy
Như ngày nào thầy vẫn thanh cao
Cuộc đời thường vất vả biết bao
Mỗi cuộc sống, mỗi nỗi buồn riêng có
Muôn cánh chim đã bay đi muôn ngả
Ai đã từng an ủi, hiểu thầy cô
Ai biết khi lên lớp trở về
Bổn phận người cô chuyển sang người mẹ
Lại lo toan tảo tần bươn chải
Vẫn mỉm cười trong những bước tự tin
Những thành tích nào và những điểm cao
Của biết bao những mầm non mới
Của hạt giống ngày mai vươn tới
Xã hội văn minh, tri thức vươn xa
Công thầy cô như nơi ấm mái nhà
Em nhỏ bé biết lấy gì đền đáp
Trong cuộc sống còn muôn trùng bão táp
Em hiểu rằng phải cố học nhiều hơn
Phận em nghèo, cha mẹ ở xa
Nhưng em có thầy cô làm mẹ
Em tu dưỡng để đắp phần nhỏ bé
Công ơn này em biết thuở nào nguồn
Rồi ngày mai đi xây dựng cuộc đời
Đưa đất nước, quê hương mình tươi đẹp
Giang rộng cánh tay, góp xây sự nghiệp
Công ơn cô thầy trải suốt thời gian./.