CẢM NGHĨ CỦA GIÁO VIÊN MỚI
Thầy Trịnh Sơn Hải – Khoa Cơ sở
Khi ta lớn lên, trường Kinh tế đã có rồi
Trường đã có từ "ngày xưa" mọi người thường hay kể
Trưởng được dựng, trên mảnh đất Nghi Phong bạc màu, nước mặn
Trường lớp lớn dần lên cùng quê hương mình đổi mới
Giáo viên, cán bộ thương nhau cùng đổng cam cộng khổ
Các tổ, các khoa thành tên
Trường lớp phải một nắng hai sương san lấp, dụng nền
Trường ta có từ ngày đó
Trường là nơi anh đến
Vui thể thao trong các giải công đoàn
Lớp là nơi em nhớ
Điệu múa, lời ca khi mỗi độ xuân về
Trường lớp là nơi chúng mình hò hẹn
Là nơi em chia sẻ nỗi vui buồn
Truờng là nơi “những học sinh trưởng thành bay về tám hướng”
Lớp là nơi “những ước mơ xanh nảy chồi ở muôn nơi"
Thời gian đằng đẵng Không gian mênh mông
Trường lớp là nơi: "Giáo viên mình từ muôn phương về đoàn tụ"
Những ai đã nghỉ
Những ai bây glờ
Yêu nghề và chăm lo công việc
Gánh vác phần người đi trước để /ại
Dặn dò học sinh chuyện mai sau
Hàng năm đi đâu làm đâu
Cũng biết nhớ ngày thành lập
Trong anh và em hôm nay
Đều có một phần truyền thống
Khi hai đứa cầm tay
Trường lớp trong chúng ta hài hoà nồng thắm
Khi chúng ta cầm tay mọi người
Trường lớp chúng ta vẹn tròn, to lớn
Mai này con ta lớn lên
Con sẽ xây trường, dựng lớp nguy nga
Thỏa mong ước của những ngày gian khổ
Em ơi em, trường lớp là máu xương của mình
Phải biết gắn bó và san sẻ
Phải biết hy sinh cho quá trình phát triển
Làm nên trường lớp muôn đời
Người giáo viên cặm cụi góp sức mình cho khát vọng vươn lên
Cặp vợ chồng yêu nghề góp nên phòng thí nghiệm
Giờ dạy của thầy giáo đi qua, trăm ngàn kiến thức còn để lại
Các phòng, ban góp hàng cây xanh biếc
Những khóa học ra trường, góp ghế đá công viên
Anh thợ điện, chị lao công cùng chung tay xây trường thành tổ ấm
Việc quản sinh, đào tạo không tên
Em ơi em
Hãy nhìn rất xa
Vào bốn mươi lăm năm phát triển
Năm tháng nào cũng người người lớp lớp
Cần cù làm lụng
Trên giảng đường người giáo viên tận tụy
Trở về nha lại chăm bố, chiều con
Nhiều người đã trở thành chiến sĩ thi đua
Nhiều chiến sĩ thi đua cả anh và em đều nhớ
Nhưng em biết không?
Có biết bao người
Trong số người cùng ta giảng dạy
Họ đã sống và làm việc
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm nên thành quả
Họ giữ và truyền cho ta niềm tin yêu cuộc sống
Họ công tâm trong lời nói, việc làm
Họ truyền cho lớp lớp học sinh
Những kiến thức và tình yêu đất nước
Họ vun gốc, be bờ cho lớp trẻ đơm hoa, kết trái
Để nước Nam mình như Thánh Gióng bay lên.