CHUYỆN CŨ
Thầy Lê Văn Sỹ - Nguyên giảng viên khoa Lý luận Chính trị
Tôi lần về với thuở xa xôi
Để sống lại với một thời háo hức
Đêm se lạnh luồn vào trong ký ức
Lòng bồi hồi, thổn thức 9A ơi!
Mảnh đất Nghi Phong còn lắng mãi trong tôi
Nắng bỏng trưa hè, khuya đông giá buốt
Những cánh cửa đóng vào còn hở hoác
Mái nhà dột ướt những đêm mưa
Kìa bóng ai sau những chiếc song thưa
Bên ngọn đèn dầu, đêm đông lạnh giá
Bài học chiều nay vẫn còn dang dở
Cơn gió đông, buốt cho em ngồi
Tổ một, hai, ba tôi đã qua rồi,
Tổ bốn, tổ năm cửa đang còn mở,
Tôi ghé vào - những tiếng cười tan vỡ,
Tổ ta hôm nay, “thầy đến sau cùng”
Những câu chuyện vui, bày giải tấm lòng
Gương mặt hồn nhiên, nụ cười rạng rỡ
Cuộc sống vô tư, nhiệt thành chan chứa
Gian khổ, khó khăn là chuyện lẽ đời.
Sao bồi hồi nhớ lắm 9A ơi!
Các em nhớ không, tôi thì nhớ mãi
Đến với các em là lần đầu đời tôi đấy
Bao năm trường đời chinh chiến xa xôi.
Trang giáo án tôi vẫn một màu hồng tươi
Triết lý đầu đời đậm mùi sách vở
Những tiết giảng thao thao, hăm hở
Nhìn cuộc đời trong rực rỡ tương lai.
Các em thì nguyên khôi sự trong sáng đôi mươi
Tôi bước vào đời chưa đủ đầy khôn lém
Cùng háo hức với bao điều tươi sáng
Giữa biển đời chỉ có một màu xanh.
Tôi đọc các em nghe những vần thơ lung linh
Chan chứa tình yêu, cuộc đời thơ mộng
Đêm văn nghệ giọng ai còn vương đọng
“Câu đò đưa” điệu hát quê mình
Những đứa con trai ơi! Không phải vô tình
Chỉ thế thời thôi, đừng trách tôi nhiều nhé
Giờ ở đâu đây, về cùng trang lứa
Chuyện cũ qua rồi, vương vấn mà chi.
Năm tháng qua đi, năm tháng cứ qua đi
Những gương mặt non tơ giờ thành cứng cỏi
Những ước mơ xưa vào cuộc đời trôi nổi
Ai được, ai thua, ai may mắn - lẽ đời.
Chia tay rồi mỗi đứa một nơi
Ai đã trưởng thành, ai còn gian khó?
Có bao người còn nhớ về thuở đó
Với tôi chuyện cũ xưa theo suốt cuộc đời./.
(Lớp 9A niên khóa 1981-1984)