Cảm nghĩ của tôi sau quá trình 3 tháng thực tập tại trại heo nái Khánh Hiệp 3

      Tôi đã nghe nhiều lần câu nói “ đi rồi sẽ đến” và đúng như thế, điều gì bắt đầu rồi cũng phải kết thúc. Với tôi, khi bắt đầu thực tập là  lúc tôi bắt đầu đi và giờ ngồi đây để viết những dòng tâm trạng là khi tôi đã đến trạm dừng. Ba tháng trôi qua, ba tháng được gọi dưới cái tên sinh viên thực tập - tâm trạng của tôi vẫn còn đó – đầy đủ những cảm xúc. Tên tôi Nguyễn Thị Hằng, sinh viên năm 3 trường Đại học Kinh Tế Nghệ An. Tất cả sinh viên bọn tôi đều phải trải qua kỳ thực tập. và tình cờ cũng như may mắn tôi được thực tập tại trại Heo nái Khánh Hiệp 3 công ty cổ phần chăn nuôi CP Việt Nam, một công ty lớn, uy tín hàng đầu Việt Nam.         

        Thực tập chính là cơ hội để tôi được va chạm và trải nghiệm thực tế, là môi trường tốt để tôi có thể thử sức và rèn nghề. Có đi thực tập, thâm nhập vào thực tế tôi mới hiểu rõ rằng công việc chăm sóc heo không chỉ đơn giản là thức ăn và nước uống mà còn bao gồm sự quan tâm, kiên nhẫn và sự hiểu biết sâu rộng về heo. Thực tập giúp tôi nhận thấy tầm quan trọng của việc duy trì môi trường sạch và an toàn cho động vật.

        Là tôi hay là bạn, chắc hẳn trong mỗi người đều sẽ nhớ tâm trạng những ngày thực tập của mình, đặc biệt hơn thế, in đậm và rõ nét một cách kỳ lạ mà sẽ chẳng phai là tâm trạng của ngày thực tập đầu tiên, môt ngày mở đầu cho mỗi ngày phía sau. Với tôi cái tâm trạng gọi là bỡ ngỡ, hồi hộp, lo lắng và hào hứng đan xen lẫn lộn trong lòng lúc đó làm sao quên được. Ngày đầu tiên tôi được ở trong môi trường làm việc thật sự, ngày đầu tiên tôi phải tiếp xúc với nhiều người, phải cư xử ra sao, làm việc như thế nào...ngày đầu tiên tôi phải chuẩn bị tinh thần nhiều như thế.

        Tôi còn nhớ, ngày đầu tiên anh trưởng trại có gọi tôi lên phòng điều hành hỏi em biết gì về công ty, sau khi học xong em có định hướng làm ở đâu... Nó giống như một cuộc phỏng vấn và rồi lúc giao ban các anh kỹ sư giao việc vì giọng nói khó nghe nên tôi không nghe rõ mình làm gì lúc đấy dường như không tránh được khỏi vụng về, trong lòng tôi hiện rõ sự hồi hộp, lo lắng của một đứa sinh viên chân ướt chân ráo bước ra ngoài. Và rồi tôi bắt gặp được nụ cười, hỏi han, khi sự thân thiện từ các anh chị hiện lên tôi như có thêm tinh thần, những cảm xúc lạ ban đầu giờ này đã thân quen và mang một dấu ấn riêng trong tôi.

         Trong thời gian thực tập tại Trại heo nái Khánh Hiệp 3, điều làm tôi xúc động nhất là sự quan tâm sâu sắc, sự chỉ bảo tận tình của các anh  kỹ sư và  các anh chị công nhân. Trong suốt 3 tháng thực tập, các anh chị đã luôn quan tâm, giúp đỡ, hỏi han, động viên và chỉ bảo tôi từng bước đi đầu tiên, các anh chị đã coi tôi như người em luôn tạo mọi điều kiện thuận lợi để tôi có thể phát huy hết năng lực của mình. Ở trại heo nái khánh hiệp 3 tôi được làm quen, tiếp xúc và học hỏi rất nhiều kinh nghiệm mà tôi chưa từng có được khi ngồi trên giảng đường đại học. Tôi từ cô sinh viên với biết bao mơ mộng, vô tư, giờ đây phải nhập cuộc thích nghi từ giờ giấc đến trang phục, từ lời ăn tiếng nói, từ thái độ làm việc.  Đến với bên đẻ, tôi được thực tập ở bộn phận đứng chuồng rồi học đỡ đẻ sau đấy tôi được chuyển sang tổ thú y học bấm thiến, ghép heo, điều trị, tách lọc heo, xuất heo... được anh Thủy kỹ sư phụ trách hướng dẫn. Khi làm việc cùng anh, tôi có những nỗi lo lắng của riêng mình, lo lắng về công việc được giao có hoàn thành một cách tốt nhất, lo lắng về cách ứng xử có được hài lòng hay lo lắng anh Thủy sẽ không thích một đứa vốn không giỏi ăn nói như mình. Tất cả đều có trong suy nghĩ của tôi lúc đó. Tôi đã cố gắng và tự nhủ bản thân dù có mệt đến đâu cũng phải nỗ lực lên, cho tới khi tiếp xúc làm việc với anh, những cảm xúc trở nên tích cực hơn. Tôi cảm thấy rất vui khi được anh quan tâm, chỉ bảo, hướng dẫn rất tận tình, anh luôn tạo môi trường làm việc vui vẻ cho mọi người điều đấy tăng thêm động lực để cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ. Ngày tháng trôi qua, ngày tháng thực tập được tô điểm thêm, được thú vị hơn khi tôi chuyển qua làm việc bên tổ phối, và ở đây tôi được anh Đạt kỹ sư và tất cả các anh bên tổ phối chỉ bảo, hướng dẫn, giúp đỡ tôi rất nhiều và cũng không thể thiếu những cuộc đùa vui trêu nhau để quên đi cái mệt.

           Bất kỳ sự bắt đầu nào cũng có những sự bỡ ngỡ, lo lắng riêng, sau này khi mọi người đã qua đi, khi đã quen được với môi trường mới, khi luôn được các anh chị trong trại quan tâm giúp đỡ tôi thấy mình học được nhiều điều, được biết nhiều điều và trưởng thành hơn nhiều giờ đây còn lại là những tình cảm, những kỷ niệm. Tôi chắc hẳn ai đã thực tập tại Trại heo nái Khánh Hiệp 3 sẽ không quên được không khí vui vè thân thiện lan tỏa nơi này, sẽ nhớ những ngày tháng ăn cùng nhau, ngồi kể những câu chuyện cùng nhau ở ghế đá mỗi chiều làm về, cười cùng nhau và chắc hẳn không thể quên được những ngày liên hoan trại ai nấy đều vui vẻ chơi hết mình sau một tháng làm việc mệt nhọc...

           

Khi nghĩ về những bài học mình có được, những kiến thức trao dồi, những kỷ niệm cùng mọi người, tôi cảm thấy mình may mắn ra làm sao, tôi cảm ơn công ty cổ phần chăn nuôi CP Việt Nam và em cảm ơn trường Đại học Kinh Tế Nghệ An cũng như thầy cô giáo khoa Nông Lâm Ngư đã tạo điều kiện cho em thực tập, đã luôn giúp đỡ, chỉ bảo em rất nhiều. Cảm ơn  rất nhiều tới tất cả các anh chị trong trại Khánh Hiệp 3. “ Khánh Hiệp 3” một ngôi nhà nhỏ để nói lời chia tay sẽ không tránh khỏi những cảm xúc lưu luyến, những cảm xúc mà khó nói thành lời ... tất cả đều có lý do, với tôi, tôi biết ít nhất là vì thứ gọi là tình cảm dành cho các anh chị nơi này. Xin chúc Trại Khánh Hiệp 3 nói riêng và Công ty cổ phần chăn nuôi CP Việt Nam nói chung ngày càng phát triển.

                                                               Viết bài: Nguyễn Thị Hằng - Thú Y K8